Trương Vụ trông thấy Quân Thành, bà do dự một lúc lâu. Qua đi hơn một phút, bà liền nuốt một ngụm nước bọt rồi khó khăn mở miệng nói:
"Thiếu gia, cậu có biết chuyện cô Tịch Ly nhập viện rồi không?” “Cái gì cơ?” Tách cà phê trong tay Quân Thành rơi xuống đất, giọng nói của anh cũng theo đó mà gấp gáp hơn mấy phần: “Thím nói ai nhập viện?”
“Thiếu... Thiếu gia. Chân cậu.”
Thím Trương nhìn thấy mảnh vỡ của tách cà phê cứa một đường qua chân Quân Thành, khiến cho màu đỏ rỉ ra, lời nói của bà liền trở nên hoảng hốt.
Vốn cho rằng thiếu gia không có chút quan tâm nào tới thiếu phu nhân tiền nhiệm, nhưng thật không ngờ chỉ một chút tin tức của cô lại có thể khiến cho Quân Thành choáng váng đến mức này. “Ban nãy tôi có nghe Tịch tiểu thư nói cô Tịch Ly nhập viện. Tôi cũng không biết có chính xác hay không.”
Trương Vụ nói rồi cúi xuống dọn dẹp mảnh thủy tinh rơi trên sàn, mặc kệ Quân Thành gấp gáp chạy lên trên lầu hai. Phòng của Tịch Nhuệ ở cuối dãy hành lang, lúc anh đẩy cửa bước vào cô ta vẫn còn
đang đắp mặt nạ.
“Tịch Nhuệ!” Âm thanh lạnh lẽo của Quân Thành đột nhiên truyền tới khiến cho Tịch Nhuệ cảm thấy hơi rờn rợn ở sống lưng. Cô ta đang mỉm cười hưởng thụ phút giây yên bình hiểm có dạo gần đây thì bị âm thanh của anh làm cho giật mình mà ngồi bật dậy, miếng mặt nạ vừa đắp còn chưa kịp dính lên da mặt cũng vì thế mà rớt tuột xuống dưới cổ
cô ta.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133575/chuong-177.html