Anne xoay gót giày cao gót lại nhìn Flinn, phát hiện hốc mắt anh hơi đỏ, liền nhận thấy mình có hơi nặng lời mà tiến tới ôm lấy Flinn.
“Được rồi mà, em xin lỗi”
Cô vừa nói vừa lấy tóc xoa xoa đầu Flinn. Flinn được dịp liền vùi mặt vào trong ngực Anne, vòng tay ra phía sau ôm lấy lưng cô, chiếc đầu cọ qua cọ lại trước ngực Anne: “Không có thành ý” Flinn hờn dỗi cất tiếng.
Anne nghe thấy anh nói vậy liền thở dài một tiếng, sau đó dùng hai tay nâng mặt Flinn về,
trong nháy mắt cúi xuống hôn lên môi anh một cái:
“Quà bồi thường, như vậy đã được chưa?”
“Ừ, tạm được”.
Flinn liếm liếm môi, khôi phục lại tâm trạng vui vẻ. Anh thừa nhận bản thân mình là một
người dễ dỗi, nhưng cũng là người dễ dỗ nhất.
Nói rồi hai người liền đi tới quầy thanh toán, xong xuôi liền nắm tay nhau rời khỏi quán. “Em có muốn đến nhà Lạc Anh không? Nhân dịp về nước đi tham quan một chút.” “À, đúng rồi”. Nghe Flinn nhắc tới Lạc Anh, Anne liền vỗ tay một cái, giống như vừa nhớ ra thứ gì đó, nói: “Anh ấy làm sao lại ở trong bệnh viện vậy? Lý do mà anh nói lúc nãy, thật chẳng thuyết phục
chút nào.”
“Cậu ấy chỉ là bị dị ứng đồ ăn thôi” Flinn vươn tay ôm lấy cô vào lòng, môi hơi trề ra một
chút, nói tiếp: “Làm sao em lại giống như còn quan tâm Lạc Anh hơn cả anh vậy? Chưa bao
giờ thấy em quan tâm anh như thế?
Anne lại thở dài, hôn một cái lên má Flinn.
“Được rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133529/chuong-131.html