Cố Huệ bị anh mình kẹp chặt đến suýt chút thì thiếu khí, dùng cùi trỏ tay huých mạnh một cái vào bụng Cố Quân làm cho anh đau điếng, thuận tiện lấy luôn cái thẻ trên tay anh sau đó bình tĩnh dẫn Tịch Ly tiêu sái rời đi: “Hừ, anh trai đã có lòng thì em gái cũng xin nhận. Có là đứa ngu mới được cho tiền mà không lấy ấy”
Tịch Ly thấy Cố Quân đau đớn ôm lấy bụng, cô muốn quay lại xem sao anh có bị làm sao không nhưng liền bị Cố Huệ ra tay ngăn cản lại: “Cậu không cần phải lo đầu. Lần này mình đã ra tay rất nhẹ nhàng rồi, lần trước ra tay còn mạnh hơn nhưng anh ấy cũng có làm sao đâu?”.
“Cậu thật sự không định quay lại xem xem tình hình của anh ấy như thế nào à?”
Tịch Ly có chút nghi vấn quay sang hỏi Cố Huệ. “Cứ mặc kệ anh ấy đi. Trước mắt, cậu, mau đi mua sắm với mình”
Nói rồi liền nhanh chóng dắt Tịch Ly đi, để lại Cổ Quân ở phía sau miệng câu lên một nụ cười yếu ớt:
“Cái con nhóc vô tâm này”
Lại thêm một chuyến taxi nữa, lần này phải đi hơn một tiếng mới tới được cửa hàng yêu
thích của Cổ Huệ. Thật ra cũng không phải là thương hiệu nổi tiếng thế giới gì, nhưng những bộ trang phục ở đây đem lại cho Cố Huệ cảm giác rất mới mẻ, khiến cho cô hài lòng. Dù chỉ là thiết kế tư nhân, quy mô cửa hàng cũng không được lớn lắm, nhưng không thể phủ nhận những bộ trang phục được bày bán trong cửa hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133509/chuong-111.html