Hai mắt cô ta rơm rớm nước mắt, đôi môi được thoa son nước màu đỏ đậm hơi mím chặt 
vào nhau, sau đó giống như một thiếu nữ đang vô cùng ủy khuất nói: “Chị gái. Em dù sao cũng là em gái của chị. Cho dù chị có không thích em thì..” “Này cô em, chị đây có lòng tốt nhắc nhở cô em một câu. Mẹ chị chỉ sinh cho chị một anh trai, không nhặt từ xó nào về thêm cho chúng tôi một cô em gái đâu. Ăn có thể ăn bậy, uống có thể uống bậy, nhưng lại không thể nói bậy đâu đấy nhé?” . 
Cố Huệ nhăn nhún vai, trực tiếp buông lời đâm chọt cô ta. Tịch Ly đứng ở một bên nghe mấy câu nói kia lọt vào tai mình mà cũng cảm thấy thật xốc óc, có chút thương cảm cho cô gái nhỏ kia. Nhưng điều càng làm cô quan tâm là tại sao Lạc Anh lại ở đây với cô ta? Hai người... không phải đang chuẩn bị nối lại tình xưa đấy chứ? Lạc Anh cảm nhận được ánh mắt bất thường của cô, liền gỡ cánh tay Cố Hy đang bám trên tay mình từ nãy đến giờ ra, âm thanh nhẹ nhàng bảo ban cô ấy: “Cố Hy, qua đây, giới thiệu một chút. Đây là Tịch Ly, cô ấy là...” “Tôi là bạn của lạc Anh” Tịch Ly ngắt ngang lời anh, đưa tay về phía trước. 
Bạn sao? 
Khi nghe từ chính miệng cô phát ra từ này, chân mày anh khẽ chau. Ai? Ai coi cô là bạn 
chứ? Cô rõ ràng đã được định sẵn sẽ là vợ tương lai của anh rồi mà? 
“Xin chào Tịch Ly, tôi là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133506/chuong-108.html