“Anh có đó. Anh không nên đối xử với Vũ Tuyết như vậy. Dù sao cô ấy." Cũng chỉ là vì quá yêu anh. Lời này Tịch Ly không nói ra, nhưng hơn ai hết cô hiểu được cảm giác của Vũ Tuyết. Thông qua cô ấy, Tịch Ly có thể nhìn thấy chính bản thân mình của trước kia. Một bản thân trong quá khứ đã từng vì yêu mà trở nên hèn mọn, đã từng vì có được trái tim Quân Thành mà bất chấp, không màng tới danh tiết, cũng không màng tới tự trọng của bản thân.
“Cho nên trong mắt em bất kể anh đang làm gì cũng đều là làm sai, là thừa thãi?” Lạc Anh thật sự đã tức giận, thanh âm đề cao gấp mấy phần.
Anh biết em không phải là có ý đó”. Đối mặt với sự giận dữ của anh, Tịch Ly vẫn cảm thấy mình không làm gì sai, liền tay đôi cãi lại.
Cô ngăn anh lại như vậy, còn không phải là vì lo lắng cho các mối quan hệ của anh sao? “Dạ, em nói gì cũng đúng. Nếu bữa tiệc tối nay em đã không muốn đi như vậy, thì cứ trực tiếp ở nhà đi. Anh có thể đi tìm người khác” Lạc Anh nói rồi quay lưng đi, anh chỉ muốn chọc tức cô, để cô suy nghĩ lại mà đuổi theo mình, nhưng hiệu quả không như anh mong muốn. Cô hoàn toàn không có đuổi theo anh, tới một bước chân nhỏ cũng không nỡ tiến về phía anh. Bây giờ Lạc Anh thực sự cảm thấy những gì mình làm trước đây đều là vô nghĩa. Anh thật sự hoài nghi công sức cùng chân thành của mình đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133474/chuong-76.html