“Anh rốt cuộc đang muốn điều tra gì vậy hả? Người anh yêu không phải là Tịch Nhuệ sao?
Nếu đã chọn con bé, anh nên toàn tâm toàn ý bên cạnh nó, trao tình yêu cho nó.”
Tịch Ly không biết vì sao lại kích động, tay cô nắm chặt lấy ly nước lọc kia.
“Anh chỉ muốn biết sự thật, người đã cứu anh là ai?
“Vậy nếu biết rồi anh định sẽ làm gì? Định theo đuổi người mà đáng ra anh nên yêu ngay từ đầu sao? Nếu như vậy thì tôi cũng nói thật cho anh, năm đó tôi chính là người đã cứu anh. Nhưng không phải tôi chưa từng nói cho anh sự thật, lúc trước ở cạnh anh tôi đã từng cố gắng biết bao để chứng minh cho anh thấy người từng cứu anh là tôi. Nhưng anh vẫn chọn đi theo Tịch Nhuệ, người bị bỏ lại chính là tôi” Khoé mắt Tịch Ly phủ một tầng sương mỏng, nhớ đến chuyện cũ cố lại thấy đau lòng. Tay cô vô thức sờ lên bụng, cô cản thấy vô cùng có lỗi với đứa trẻ đã mất kia. Là do cô ngu ngốc, nếu không nó sẽ không chết oan như vậy. Nếu như nó đầu thai làm con một người
khác, có lẽ nó cũng sẽ giống như những đứa trẻ ngoài kia. Được bình an sinh ra, lớn lên, tự
do bay nhảu như những đứa trẻ khác chứ không phải là chết yếu trong bụng cô.
Lần đầu tiên thấy có kích động như vậy, Quận Thành vừa bất ngờ nhưng nội tâm anh lại
càng đau đớn.
Hoá ra, anh đã tổn thương cô sâu đến vậy sao? “Thật xin lỗi em, là do anh không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133451/chuong-53.html