Cô hôm nay trang điểm rất nhẹ nhàng, mặc một chiếc váy liền thân màu sáng càng làm tôn lên nước da trắng nõn nà của cô. Quân Thành lúc này mới có chút hơi tự trách, tại sao trước đây anh không nhận ra cô vốn luôn xinh đẹp như vậy? Tịch Ly bị Quân Thành nhìn chằm chằm đến mất tự nhiên, cô hơi nghiêng đầu nhìn về phía
anh.
Quận Thành lúc này mới nhận ra hành động này của mình quả là hơi khiếm nhã, liền đẩy menu lên trước mặt cô, cất tiếng: “Em gọi đồ uống đi”
“Nước lọc là được rồi” Dù sao mục đích hôm nay cô đến đây cũng không phải là để cùng Quân Thành tâm sự. “Thời gian qua em tốt chứ?” “Không có quá nhiều điều thay đổi. Vẫn bình thường thôi”. Tịch Ly gật đầu cảm ơn phục vụ đem nước tới sau đó cầm cốc nước lên uống một hơi. Hai người cứ ngồi đối diện nhau như vậy nhưng không ai nói với ai câu nào. Không gian lúc này thậm chí hên tĩnh đến mức có thể nghe thấy tiếng đồng hồ quả lắc trong nhà hàng đang chuyển động từng giây. Tịch Ly cảm thấy mình không thể kiên trì nản lại đây lâu thêm được nữa liền lên tiếng
trước:
“Thế, hôm nay không biết anh Quân gọi tôi ra đây có việc gì. Nếu không còn gì nữa thì tôi rời đi trước, còn về việc ly hôn, đơn ly hôn tôi kí. Anh có thể mang đơn ly hôn đến, tôi sẵn sàng ra hầu toà cùng anh bất cứ lúc nào” Nói rồi cô cầm túi xách lên, định đi tới quầy thanh toán.
“Không phải
Quân Thành thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133450/chuong-52.html