Lạc Anh mặc dù rất bức bối, nhưng cũng không biết bản thân tiếp theo nên làm như thế nào. Anh rất sợ hiểu lầm chồng hiểu lầm cũ, như thế chỉ càng làm cho Tịch Ly thất vọng thêm.
Về phía Tịch Ly, cô áp lưng ngồi dựa vào cánh cửa gỗ lớn, tâm trạng cũng không khá hơn
Lạc Anh là bao.
Vết bỏng trên chân cô không hiểu vì sao bây giờ lại tái phát, da thịt đều đau rát tựa như có hàng vạn con kiến lửa chích vào.
Tịch Ly đưa mắt nhìn chậu hoa nhài đang được đặt ngay ngắn bên khung cửa sổ, cô chầm chậm đứng lên rồi tiến chỗ chậu hoa kia, vươn tay lên cầm lấy.
Chậu hoa nhài này là do Lạc Anh tự mình đặt vào đây. Anh nói trên người cô có mùi hương giống như hoa nhài, mà bản thân cô cũng giống như hoa nhài, đều khiến cho tâm tư người ta thoải mái. Tịch Ly đưa tay nhỏ bé vuốt nhẹ mấy cánh hoa, những bông hoa này được Lạc Anh chăm sóc rất kĩ càng nên đều luôn tươi tốt.
Cô lùi về sau mấy bước rồi ngả lưng nằm xuống giường, trong đầu không ngừng hiện lên những câu nói cũng biểu cảm trên gương mặt lúc nãy của Lạc Anh khiến cho tim cô không bị ai nhéo mà cũng đột ngột cảm thấy đau. Tịch Ly đưa tay lên đặt trên ngực mình, cách một lớp vải cũng có thể cảm nhận thấy con tim đang loạn nhịp. Cô cuộn cong người lại, không hiểu vì sao khi thấy anh vì bảo vệ cho Vũ Tuyết mà "tra khảo” cô như vậy, tâm tình của cô không thấy dễ chịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133423/chuong-24.html