Tắm rửa sạch sẽ xong, quả thật tâm trạng của cô cũng đã thoải mái hơn phần nào, ngày hôm nay quả thật đã có quá nhiều việc xảy ra. Lần đầu gặp mẹ của Lạc Anh, còn có thanh mai trúc mã của anh nữa. Dù cho chỉ là vô tình trong lúc giành giật, nhưng cũng không thể
phủ nhận cô đã khiến cho Vũ Tuyết bị thương, điều này làm Tịch Ly cảm thấy vô cùng áy
náy.
Đầu cô ong ong, Tịch Ly cảm thấy hơi mệt mỏi liền chợp mắt. Không biết qua bao lâu, cuối
cùng cô cũng chìm vào giấc ngủ, nhịp thở đã trở lại đều đều. Lần tiếp theo khi Tịch Ly mở mắt ra đã là lúc trời hừng sáng. Cô mở cửa sổ phòng ra, để cho những tia nắng sớm rọi vào phòng, cũng để cho dễ dàng nghe được tiếng chim ri ríu
rít.
Cô đưa tay sờ lên cổ mình, cảm thấy có chút khát liền đi xuống dưới nhà, sẵn tiện muốn
ra vườn tưới hoa.
Vừa đi ngang qua phòng khách, Tịch Ly đã thấy một bóng dáng cao to nằm trên ghế. Cô quay trở về phòng, lấy chăn mỏng xuống đắp lên người Lạc Anh. Từ trước tới nay, anh vẫn
luôn tùy tiện ngủ như vậy, cũng không có thói quen đắp chăn vào ban đêm, cho nên đã
mấy lần cảm lạnh.
Làm vệ sinh cá nhân xong, Tịch Ly ra tưới nước cho vườn hoa. Mùi hoa hồng nhàn nhạt
làm cho trí óc cô cảm thấy vô cùng thư thái.
Làm việc xong xuôi, Tịch Ly mới định vào bếp chuẩn bị đồ ăn sáng. Trùng hợp là lúc cô vào nhà Lạc Anh đã dậy rồi, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-quan-thanh-tich-ly/1133422/chuong-23.html