Diệp gia...
Vẫn như lần trước, xe của Diệp Ngôn vừa dừng lại trước cổng sảnh chính của ngôi biệt thự tráng lệ thì từ bên trong đã có người hầu ra đón. Họ mở cửa xe cho lần lượt từng người bước xuống.
Đầu tiên là Cung Mẫn Giai và Tống Tuyết Nghi đi vào, sau đó là Diệp Ngôn tay trong tay với Mạn Đình nối gót theo sau.
Tại phòng ăn sang trọng quá quen thuộc lúc này, tất cả mọi người ở Diệp gia đã có mặt đông đủ, họ chỉ chờ bốn người của Cung Mẫn Giai ngồi vào bàn là có thể dùng bữa.
"Thưa mọi người con mới tới!"
Vừa gặp mọi người, Mạn Đình đã vui vẻ cúi đầu lễ phép chào hỏi, và Tống Tuyết Nghi cũng tương tự, nhưng sau đó lại nhận ngay một lời quở trách đến từ Âu Ái Vương.
"Đúng là cháu dâu cưng. Nhận được hậu thuẫn và ưu ái của bà nội rồi thì không coi ai ra gì. Hẹn hai lần, lần nào cũng tới trễ. Cung Mẫn Giai, chị thấy em nên chỉnh đốn lại dâu con của mình đi, chứ mỗi lần họp mặt là mỗi lần bắt trưởng bối phải chờ đợi thế này thì còn gì là tôn ti trật tự nữa."
"Lần này bà Vương nói đúng rồi đó. Mẫn Giai, bà nên nhắc nhở lại bọn nhỏ, đừng nghĩ rằng hiện đang mang cháu đích tôn của gia tộc thì có thể làm càn. Đứa trẻ còn chưa chào đời, chưa thể chắc chắn trước điều gì đâu."
Diệp Lãng cũng tiếp lời Âu Ái Vương, ông buông lời nhắc nhở Cung Mẫn Giai ngay trước mặt mọi người,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-nguyen-y-yeu-anh-la-em-sai/2511664/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.