Mạn Viên Hân rời khỏi phòng tắm sau 15 phút ngâm mình trong bồn nước ấm đã giúp tinh thần của cô thoải mái vô cùng.
Cô mặc trên người chiếc áo choàng ngủ dài kiểu dáng Kimono màu đen, tôn lên nước da trắng mịn không chút tì vết, mái tóc đen dài do vừa gội xong chưa kịp lau khô hiện vẫn đang nhỏ nước, vài giọt đọng lại trên xương quai xanh gợi cảm, nhìn cô bây giờ cứ như một miếng thịt ngọt nước mà bất cứ ai nhìn vào cũng đều muốn xơi tái.
*King coong…
Lúc này, chuông cửa chợt vang lên. Mạn Viên Hân tạm quàng chiếc khăn đang lau tóc lên thành ghế ngồi trước bàn trang điểm, sau đó ra ngoài cẩn thận nhìn qua mắt thần, khi nhìn thấy là bóng lưng của người giao hàng thì cô mới mở cửa.
*Cạch.
Nghe thấy âm thanh cửa được mở khóa, người đàn ông đã quay lại đối diện với Mạn Viên Hân, nhưng giao diện hiện tại của người này lại khiến cô gái cảm thấy vô cùng quen mắt.
Sắc vóc cao ráo, mặc quần áo màu đen, đầu đội mũ đen cố tình kéo xuống thấp che đi một nửa khuôn mặt, chỉ khác mỗi chỗ anh ta không mang khẩu trang như người đàn ông lái taxi hôm đó.
Dạo này cô có duyên với nam nhân đồ đen ư?
“Thức ăn của cô.”
Anh ta vẫn cúi đầu không để cho Mạn Viên Hân nhìn mặt, tay đưa tới túi thức ăn mà cô vừa đặt trước đó, giọng nói trầm ấm càng khiến cô cảm thấy quen thuộc lạ thường.
Nhưng có bao nhiêu nỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-nguyen-y-nghiet-duyen-dut-doan/2570310/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.