Bao nhiêu đau khổ, nhung nhớ suốt một năm qua, chỉ với một nụ hôn làm sao đủ? Cứ hôn thôi làm sao thỏa mãn?
Nên bàn tay hư hỏng của người đàn ông đã bắt đầu manh động, anh đã khiến chiếc áo choàng ngủ trên người cô gái thoát khỏi thân xác ngọc ngà ấy.
Còn Mạn Viên Hân cũng chẳng vừa, cô tìm tới thắt lưng da của người đàn ông, thành thạo tháo mở chỉ trong vài phút ngắn ngủi.
Để dễ dàng hành động, Vương Chính Phàm đã đứng dậy giúp cô gái một tay, đưa những mảnh vải dư thừa vướng víu trên người mình ném xuống sàn nhà. Sau đó bế Mạn Viên Hân đặt cô ngồi lên thành bồn tắm rồi lại tiếp tục màn dạo đầu kích tình.
Cả hai không nói ra nửa từ vì đã quá hiểu đối phương đang mong muốn điều gì, và đó cũng là suy nghĩ cùng chung một hướng.
Khi hôn môi, đá lưỡi đã không còn đủ thỏa mãn, người đàn ông liền đưa lưỡi tiến sang trái tai của người phụ nữ, nhẹ nhàng gặm lấy như đang ngậm cánh hoa mềm mại.
Nơi đó quả nhiên nhạy cảm, khi bị khiêu khích Mạn Viên Hân liền bị dục vọng thôi thúc mãnh liệt. Cô đặt tay bên bả vai của người đàn ông, khẽ bấu nhẹ để kiềm chế. Khi anh tịnh tiến xuống chiếc cổ thiên nga trắng ngần, khắc ghi lại những dấu hôn đỏ ửng thì buộc lòng cô phải cắn môi kiềm hãm ham muốn.
Bên dưới không bị nung nấu nhưng sao lại nóng ran, cánh hoa khép mở như đôi cánh hồ điệp chuyển động theo quy luật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-nguyen-y-nghiet-duyen-dut-doan/2570300/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.