"Vương phu nhân, thú thật thì chúng tôi không phải không muốn tiến hành phẫu thuật cho Mạn thiếu gia, mà là do cậu ấy không chịu phối hợp điều trị. Vấn đề đó thì phía bệnh viện cũng đành chịu thôi, chỉ hi vọng Phu nhân sớm ngày khuyên nhủ được Thiếu gia."
Vừa khỏe hơn một chút, Mạn Viên Hân đã lén các con của mình đến tìm bác sĩ chuyên khoa phụ trách chữa trị cho Mạn Triết Hàn để thăm hỏi, nhưng bà lại nhận được thông tin khiến bản thân càng thêm lo lắng.
Đến gặp mặt, Mạn Triết Hàn còn không chịu thì làm sao mở lời khuyên nhủ?
"Thật ra, hầu hết những bệnh nhân chẳng may mắc phải căn bệnh hiểm nghèo như Mạn thiếu gia, thì đến giai đoạn này bất cứ ai cũng rơi vào tiêu cực. Họ không muốn chạy chữa vì đã quá tuyệt vọng. Vương phu nhân đừng quá đau buồn mà ảnh hưởng đến sức khỏe."
Vị bác sĩ tận tình an ủi đủ lời, nhưng Mạn Viên Hân chỉ khẽ cười trừ cho qua, rồi nói:
"Tôi sẽ cố gắng khuyên nhủ thằng bé phối hợp, thời gian này phiền bác sĩ nổ lực hơn nữa để có thể kéo dài thời gian trị liệu cho con trai tôi."
"Chúng tôi sẽ cố gắng hết sức, Phu nhân hãy yên tâm!"
"Vậy tôi xin phép."
Mạn Viên Hân cúi nhẹ đầu chào bác sĩ xong, sau đó lững thững quay trở về phòng bệnh của mình. Lúc đi gần tới, cô đã thấy Vương Chính Phàm, Vương Phỉ có cả Vương Mạn Nhu vừa chạy ra khỏi phòng, dường như là họ đang lo lắng đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-nguyen-y-nghiet-duyen-dut-doan/2570254/chuong-74.html