Cứ như vậy, mỗi ngày đều sẽ thấy được có một người, mà cũng không rõ là người hay không ngồi xếp bằng cả ngày đối mặt với cánh cửa gỗ lớn màu trắng ấy. Bọn họ cũng không nghĩ mình cần phải thông báo này cho thiếu gia của mình.
Chỉ là gia chủ bọn họ, lúc về, nhưng ngày đầu cô gái kia đến, sẽ khác bình thường ở điểm dừng lại mà đưa mắt đánh giá quanh một vòng, rồi sẽ hỏi xem những gì đã xảy ra hôm nay_[Thiếu gia rốt cục là đang nghĩ ngợi chuyện gì? Hay gần đây Luân gia thật sự gặp phải vấn đề]
Nhưng qua được ngày thứ tư, liền đổi thành trực tiếp đặc câu hỏi_”Họa Thư ở đâu?”
Chung quy, bọn họ cũng không rõ lịch trình của người kia. Bọn họ đối với sự khó hiểu với hành động ngồi chờ, sau đó bỏ chạy của Họa Thư nữa muốn mở lời, nữa lại thôi, cuối cùng lại đồng nhất mà giữ yên lặng.
Một tuần, đều chăm chỉ ngồi chờ. Họ có chút tò mò không biết mấy ngày tiếp theo người kia sẽ làm gì, hoàn toàn không cảm thấy chút chán chường khi thấy Luân gia hiện tại lại có một cây si sinh trưởng mỗi ngày.
Cho đến một ngày.
Họa Thư không ngồi nữa mà chuyển sang nằm dài ra nền gạch, nhưng người vẫn một mực nằm nghiêng quay ra phía cửa.
Mọi người vẫn chưa kịp sững sờ thông báo thì cánh cửa đã được mở ra, cứ như vậy đánh vào đầu của Họa Thư, nhưng mà người kia cũng không nhúc nhích. Người hầu trong nhà nhanh chóng chạy ra cản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-ngan-nam/2870191/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.