“Thưa, là phòng này”_nữ hầu có chút khó xử khi không biết gọi cô gái trước mặt này là gì, vẫn lịch thiệp mở cửa, đưa tay hướng vào trong ý mời
“Gọi ta Thư”
“Vâng, Thư tiểu thư”_nữ hầu có cảm giác mình sẽ cắn phải lưỡi mỗi khi phải gọi theo cách này
“Không thì phu nhân cũng được”
“….”_cô mím môi, khẽ khàng đưa mắt nhìn đi nơi khác
Người quay đầu, mắt chết hướng thẳng đỉnh đầu người trước mặt nhìn xuống_”Phòng này, ngay cạnh hắn không?”
“Là ai ạ?”
“Gia chủ”
“…”_nữ hầu mím môi_[Xa vạn dặm thưa phu nhân của tôi]
“Thì ra là rất xa”_nói đến đây, người khẽ chớp mắt mặt kệ biểu tìnhnhư gặp ma của nữ hầu_”Đã làm phiền. Về sau, chỉ cần gọi Họa. Cảm ơn”_người cứng nhắc cúi đầu chào lại, sau đó lại chậm chạp mà đứng thẳng, xoay người vào trong trước sự ngạc nhiên của nữ hầu
[Thế rốt cục gọi là gì bây giờ]
Người đứng yên, nhìn một vòng căn phòng, chậm chạp đi đến tấm nệm đơn, ngắt quãng đưa tay chạm lên mặt đệm_’Ta muốn san bằng nơi này’
Khí đen sau một lúc nằm yên thì hiện tại liền bắt đầu chuyển động_’Liền làm đi’
‘Đêm nay ngươi có một tiếng, lúc ta bao quát nơi này, phải trở về’
‘Vừa đủ, ta cũng khá no rồi’_vừa nói xong, luồn khí đen liền tách ra, rồi từ từ tiêu tan vào trong không khí.
Mười một giờ. Bên trong tất cả dãy nhà đều là sự yên lặng và đến đáng sợ. Ngoài vườn, không ai hay, cũng không camera nào thu lại được, Họa Thư chậm rãi đi tản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-ngan-nam/2870187/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.