Vừa về đến nhà, Tưởng Tuyết Hy chỉ muốn ngay lập tức chui vào phòng tắm.
"Đứng lại!"
Bước chân cô ngay lập tức lơ đẫng trên không. "Anh gọi em à?"
Mặt mũi người đàn ông dần đanh lại, sau khi cởi bỏ áo khoác và giày, hung hăng nắm lấy cổ tay cô.
"Đừng có đánh trống lảng."
Bàn tay to lớn của Thái Từ Nghiêm đặt lên eo cô, sau khi kiểm tra kỹ lưỡng một hồi, ngoài mấy vết xây xước ra không còn gì, lúc này đầu mày nhíu chặt của anh mới được thả lỏng.
"Em có gì để nói không?" Thái Từ Nghiêm đặt mông cô lên quầy rượu, hai cái đầu gối trắng trẻo hiện rõ vài đường rách da như bị mèo cào xếp bằng đặt trước bụng anh.
Tư thế này làm Tưởng Tuyết Hy thấy vô cùng buồn cười. Thích ỷ mình cao không muốn cúi đầu nói chuyện đúng không?
"Nói gì cơ?" Đôi mắt long lanh bao phủ tầm nhìn anh, vô cùng ngang bướng hỏi ngược lại. "Em mắc tội gì à?"
Thái Từ Nghiêm bắt lấy ngón tay đang nghịch trên sống mũi mình, trầm giọng.
"Em không đến nhà họ Cát dạy đàn."
Nét cười trên môi Tưởng Tuyết Hy cũng dần tắt lịm.
"Đã nói anh không được theo dõi em rồi, tại sao vẫn làm? Anh không muốn cho em không gian riêng?"
Từ khi hai người xác định mối quan hệ, đều là đôi bên tình nguyện. Cô không muốn cái cớ trở thành người phụ nữ của anh mà cuộc sống phải nằm gọn trong lòng bàn tay anh.
"Thái Từ Nghiêm, anh có quyền thao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-muoi-dem/2731820/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.