"Cậu nghi ngờ về trí nhớ của cô ấy từ khi nào rồi?" Tô Vĩ dựa lưng vào tường, cánh cửa phía sau Thái Từ Nghiêm đã được đóng lại.
"Gần đây thôi." Anh đi về phía thư phòng, Tô Vĩ cũng ngay lập tức theo sau.
"Theo kết quả xét nghiệm thì trong máu cô ấy có một lượng thành phần thuốc phục hồi trí nhớ, điều này có nghĩa là, đã có người tác động vào trí nhớ của cô ấy. Trước và sau." Tô Vĩ chẹp miệng, có chút không chắc chắn. "Đây là dùng thủ thuật từ mấy bài thuốc cổ, tôi không chắc nó cụ thể là gì. Nhưng người sử dụng có khả năng không muốn hại cô ấy."
Thái Từ Nghiêm gật đầu, dường như những gì Tô Vĩ nói đều nằm trong dự đoán của anh.
"Nếu cô ấy thật sự bị xóa bỏ một phần trí nhớ, vậy sau này..."
"Tôi tự có sắp xếp." Đánh mắt nhìn Tô Vĩ, đầy kiên định. "Cậu chỉ cần tiếp tục giúp tôi quan sát cô ấy và giữ bí mật là được."
Tưởng Tuyết Hy rất nhạy cảm với những chuyện này, chỉ e là những lời đánh trống lảng khi nãy của anh cũng đủ khiến cô nghi ngờ một phần nào rồi.
...
Tưởng Tuyết Hy ngủ đến khi tự thức dậy. Chỗ trống bên cạnh vẫn còn chút hơi ấm, có lẽ anh vừa rời đi không lâu. Cô ngước lên nhìn đồng hồ. Cũng hơn tám giờ rồi mà, Thái Từ Nghiêm hôm nay không đến công ty sao?
Sau khi sửa soạn một hồi, Tưởng Tuyết Hy đứng trước gương, tự nhủ hôm nay phải về Tưởng gia một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-muoi-dem/2731817/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.