"Alo" Hướng Vãn cầm lấy điện thoại, không để ý Lê Thiên Qua đang ở bên cạnh.
"Hướng Vãn..."
"Tiêu Tiêu, có chuyện gì sao?"
"Chết tiệt! ! Ở trước mặt tôi không cho phép nói chuyện điện thoại! ! !" Lúc này lại vang lên giọng nói điếc tai nhức óc của Lê Thiên Qua
"Xùy. ." Hướng Vãn vừa gọi điện thoại vừa dùng tay ra hiệu cho Lê Thiên Qua giữ yên lặng.
Lúc này, trên đầu Lê Thiên Qua gân xanh đã sớm nổi lên.
"Hướng Vãn, cậu có thể cho tớ mượn ít tiền không?"
"Hả? Tiêu Tiêu sao đột nhiên cậu muốn mượn tiền vậy? Đương nhiên là có thể, chúng ta là bạn tốt nhất của nhau mà!"
"Cảm ơn. . . Cám ơn. ."
"Ha ha, chúng ta gặp mặt ở đâu? ... Ừ ừ được." Hướng Vãn để điện thoại xuống, chuẩn bị mặc quần áo tử tế rời đi.
Nhưng --- -------- "Đi đâu? ! !"
"Ai cần anh lo!"
"Nhưng cô phải biết rằng, hiện tại là thời gian đi làm. Cô muốn tới thì tới muốn đi thì đi sao?" Lê Thiên Qua nhíu mày nhìn Hướng Vãn.
"Tôi có việc gấp! Để cho tôi đi đi, nếu không, anh nói điều kiện, cái gì tôi cũng đáp ứng." Kỳ thật nói xong những lời này Hướng Vãn còn có chút giả tạo.
"Thật sự?"
"... Ừ!"
"Cút."
Hướng Vãn cầm lấy túi sách, khoác thêm áo khoác, kêu chiếc xe liền mã bất đình đề (ngựa không dừng vó) chạy tới chỗ hẹn.
"Nơi này! ~~"
"Tiêu Tiêu. . Sao cậu ăn mặc như vậy? ! !"
"Hướng Vãn. . Kỳ thật, không gạt cậu, hiện tại tớ làm ở quán Bar."
"Hả? ? Quán Bar?"
"Chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-lam-am-giuong-cua-tong-giam-doc/264031/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.