Người phục vụ? Ninh Tri Nhiên nhịn không được bật cười, người phục vụ sao?
"Anh cười cái gì?"
Ninh Tri Nhiên mấp máy môi, nhịn cười ý, "Tôi tới nơi này gặp bằng hữu, tiểu thư cô hiểu lầm rồi."
Anh ta nói cô là kỹ nữ, một tiếng tiểu thư này, càng khiến cô chói tai, có cần lặp lại thân phận của cô nhiều lần như vậy không?
Hướng Vãn trừng mắt anh ta: "Anh chắc không phải là Ngưu Lang đi?!"
Cô biết rõ cách ăn mặc của anh ta có khí chất, cũng không phải là Ngưu Lang, nhưng cô muốn nói như vậy, ai kêu anh ta gọi cô là kỹ nữ.
"Tôi nên xưng hô với cô như thế nào? Cô nương? Có vẻ như hiện tại không phải cổ đại rồi. Tôi gọi cô là tiểu thư cũng không ý khác, cô đừng hiểu sai."
Hiểu sai sao? Hình như vậy. Hướng Vãn cười xấu hổ.
Ninh Tri Nhiên mặc kệ cô, vòng qua người cô đi vào bên trong.
"Tiên sinh!"
"Cô có việc?"
Hướng Vãn đuổi theo, cắn môi, "Chuyện này, có thể cho tôi mượn điẹn thoại của anh một chút được không, tôi gặp chút phiền toái, muốn gọi điện thoại cho bạn." Cô lại cắn môi, rõ ràng nói.
"Không cần, đưa quần áo của cô cho tôi." Ninh Tri Nhiên sớm đã có ý giúp cô, nhưng lại đột nhiên nghĩ muốn trêu chọc cô.
"Vì sao? Quần áo của tôi vì sao phải đưa cho anh?" Hướng Vãn cả giận nói.
"Cô không phát hiện hiện tại thân thể cô trần truồng sao? Tôi sao có thể thấy chết mà không cứu được?!"
Cô hiển nhiên không biết, thời điểm cô dậm chân mắng, bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-lam-am-giuong-cua-tong-giam-doc/264019/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.