Buổi sáng trên chiếc giường bề bộn, ngổn ngang quần áo. Người con trai nhỏ bé nằm trên giường chỉ mặc một chiếc áo ngủ mỏng manh, ánh nắng chiếu vào làn da trắng của cậu thật sự nhìn giống như một món đồ sứ đắt tiền mỏng manh, dễ vỡ đẹp đến mê hồn đoạt phách. Vương Minh từ phòng tắm bước ra cầm lấy điều khiển của điều hòa giảm nhiệt độ xuống chỉ còn 16 độ. Hắn âm thầm nhìn người con trai đang nằm ngủ trên giường đầy ôn nhu.
Sáu tháng rồi!
Từ đông cho đến hạ, hắn đã dần quen với hình ảnh mỗi sáng tỉnh dậy đều sẽ nhìn thấy Phương Lâm của hắn nằm bên cạnh. Hắn và cậu đã yêu nhau sáu tháng, thật ra nghe thì không nhiều nhưng sáu tháng qua Vương Minh đã làm được rất nhiều thứ. Hắn xâm nhập và kiểm soát toàn bộ thế giới của Phương Lâm. Hắn biết Phương Lâm khi yêu một ai đó sẽ rất ngoan, rất nghe lời, cho người đó toàn bộ quyền quyết định vui buồn một ngày của cậu. Đơn giản vì trong tim cậu từng tồn tại một bóng ma sợ hãi đến khi nó đủ khả năng để chứa đựng một ai thì người đó hiển nhiên sẽ trở thành ánh sáng duy nhất trong thế giới nhỏ của cậu.
Vương Minh không biết kẻ từng ngự trị trong trái tim của Phương Lâm, Hứa Quý Hy đã từng đối xử với cậu như thế nào. Nhưng hắn chỉ muốn từ tốn, cẩn trọng, nuông chiều cậu, yêu thương cậu, lắng nghe cậu, mang hết ôn nhu của thế giới này đặt lên người con trai này.
Vương Minh ngồi xuống giường vén nhẹ lọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-la-em-trai-toi/1021888/chuong-21.html