“Đó là bởi vì nơi này nóng quá.” Bình Thụ Bạch dùng sức trừng mắt nhìn Trình Thành Ngữ, trách cứ hắn: “Đều do cậu làm hại, nếu không phải cậu ở trong này, liều mạng phun ra các-bon-đi ô-xít, làm không khí nơi này biến thành hỏng bét, tôi cũng sẽ không thiếu dưỡng khí, lại càng không phải đỏ mặt.” Thật ra Bình Thụ Bạch đang nói bậy.
Cuối cùng, hắn thật sự chịu không nổi ,chỉ ngón tay ra phía ngoài,muốn Trình Thành Ngữ lập tức biến mất khỏi tầm mắt hắn, đừng để hắn nhìn thấy mặt.
“Em chỉ muốn ở trong này nhìn học trưởng nấu cơm.” Trình Thành Ngữ không chịu đi ra ngoài! Hắn muốn ở trong này, muốn nhìn học trưởng mặc tạp dề giúp hắn nấu cơm nấu canh,vất vả lắm hắn mới chờ được đến ngày hôm nay, hắn không chịu đi ra ngoài đâu!
“Cậu không đi ra ngoài phải không?” Bình Thụ Bạch lạnh lùng hỏi.
“Ừm~~” Trình Thành Ngữ liều mạng gật đầu.
“Cậu không đi ra, tôi sẽ không nấu cơm cho cậui ăn.” Bình Thụ Bạch lập tức buông muôi xuống, không nấu nửa.
Trình Thành Ngữ vội muốn chết.
“Được,được,được,em đi ra ngoài là được chứ gì! Cần gì tức giận như vậy nha?” Trình Thành Ngữ bước lui về sau rời khỏi tầm mắt Bình Thụ Bạch, còn muốn Bình Thụ Bạch đừng tức giận nửa.
Bình Thụ Bạch đợi cho Trình Thành Ngữ đi vào phòng khách, không ở trong phạm vi tầm mắt hắn, hắn mới thở phào nhẹ nhõm một hơi.
Trình Thành Ngữ không có ở đây, hắn sẽ không trở nên kỳ dị , như vậy hắn mới có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-de-de/2694090/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.