Thời thơ ấu êm đềm của Tạ Khương Qua đã chẳng còn nữa. Anh còn chưa kịp cùng ba mình đi xem trận đấu Super Bowl, còn chưa kịp cùng ba leo núi ở Grand Canyon, cũng chưa kịp học cách cưỡi ngựa
mà ba đã phải đi. Trước khi đi, ba đã giao cho anh một nhiệm vụ quan trọng, phải chăm sóc mẹ thật tốt, sẽ có một ngày Khương Qua nhà chúng ta được người người chú ý.
Ba cứ thể rời đi rồi mất1nơi xứ người do bị ám sát. Trên chiếc ô của hung thủ bởi chất độc cực mạnh, nước mưa từ ô rơi xuống vô tình dính lên tay ba. Hôm sau, ba chết trong khách sạn, đây là những gì sau này anh điều tra được.
Nếu như không có người phụ nữ tên Tô Vũ kia, Tạ Khương Qua nghĩ mình sẽ bước trên con đường báo thù dài đằng đẵng, cho dù kẻ thù lớn mạnh cỡ nào, anh cũng tìm mọi cách để8trừng phạt kẻ đó, bất kể hung thủ là một người, hay là một nhóm.
Thế nhưng, trên thế giới này lại có một người phụ nữ tên Tô Vũ, cô đáng yêu, xinh xắn, có một mái tóc xoăn xinh đẹp và dáng người nóng bỏng, khiến anh không nỡ tiêu phí thời gian chỉ để báo thù. Năm ba rời đi, anh còn chưa đến bảy tuổi, hai mẹ con anh chuyển đến Bangkok, được một người phụ nữ tên Diêu Ngọc Phân giúp đỡ2dọn qua sống tại một ngôi nhà trên mặt sông. Nó thuộc khu vực nghèo đói lạc hậu nhất Bangkok, những ngôi nhà đó dành cho người nghèo không mua nổi nhà trên mặt đất.
Mẹ cứ mãi thơ thẩn chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-dang-cap-the-gioi/592145/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.