Hoắc Tư Danh vốn đang định hung hăng đánh Phó Hà Phương một trận thì tiếng nói dịu nhẹ vang lên.
" Danh Danh bị gì? "
Hứa Doãn Hạ từ trên nhẹ nhàng bước xuống, gương mặt do bị sưng nên cô bịt khẩu trang lại.
Giọng nói vô cùng êm tai, Phó Hà Phương nghe không khỏi ngẩn người một lúc, trong lòng không khỏi hâm mộ Hoắc Tư Danh thế mà nhặt được vàng a.
Hoắc Tư Danh vừa thấy Hứa Doãn Hạ, chân chó chạy nhanh lên tầng đỡ cô xuống nhẹ giọng hỏi.
" Vợ tỉnh lúc nào? Sao không gọi cho anh? "
Giọng nói cùng ánh mắt ngập tràn ôn nhu và sủng nịch. Phó Hà Phương đứng đó không khỏi bĩu môi khinh bỉ, anh không nghĩ đến Hoắc Tư Danh lại có thể " THÊ NÔ " đến như vậy.
Hứa Doãn Hạ nhìn thấy Hoắc Tư Danh khóe mắt cong cong, đang định ôm lấy cổ Hoắc Tư Danh thì cứng đờ cánh tay giơ lên... giờ này cô mới phát hiện ở dưới có " người lạ " đang nhìn chằm chằm cô cùng Hoắc Tư Danh a.
Hứa Doãn Hạ bỏ tay xuống khan một tiếng " Khụ " rồi nhanh chóng bước nhanh xuống dưới, chính là Hoắc Tư Danh đã giơ tay lên chuẩn bị tư thế ôm Hứa Doãn Hạ cứng đờ tại chỗ, nhìn theo hướng Hứa Doãn Hạ nhìn, mày anh nhíu chặt nhìn như không nhìn Phó Hà Phương...
Lại là thằng bạn chết tiệt này của anh, hết lần này đến lần khác phá đám anh. Hết nói anh " Bị Gì " giờ lại thành " kỳ đà cản mũi " muốn ôm vợ cưng cũng khó a.
Hứa Doãn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743860/chuong-316.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.