Phó Hà Phương hai mắt trừng to nhìn chằm chằm chằm Hoắc Tư Danh.
Trong lòng không khỏi nghi hoặc, cậu ta lại bị làm sao rồi... không lẽ mắc chứng ảo tưởng sức mạnh? Chết tiệt... có khi nào anh là người đầu tiên biết chứng bệnh này của Hoắc Tư Danh không? Nhìn cậu ta ăn nói vô cùng tự nhiên a, có khi nào...
OMG!!! Càng nghĩ Phó Hà Phương càng chắc chắn bản thân anh đoán đúng chứng bệnh của Hoắc Tư Danh và càng chắc chắn Hoắc Tư Danh bề bộn công việc nhiều quá nên như vậy đi... Càng nghĩ Phó Hà Phương càng chắc chắn bản thân anh đúng, lại nhìn về Hoắc Tư Danh.
Phó Hà Phương lắc đầu một cái, cảm thấy thật tội nghiệp cô " Vợ " của Hoắc Tư Danh, phải ở chung với một người như vậy a...
Hoắc Tư Danh nhìn Phó Hà Phương, mày nhíu chặt, trong lòng thầm nói.
" Chắc chắn cái tên đáng ghét này lại suy nghĩ sâu xa chuyện gì rồi a. "
Phó Hà Phương đi tới vỗ nhẹ bả vai Hoắc Tư Danh gật đầu nói.
" Cậu yên tâm... Tôi sẽ tìm một bác sĩ thật giỏi để điều trị cho cậu. " dứt câu còn không quên nhìn Hoắc Tư Danh bằng ánh mắt thông cảm.
Hoắc Tư Dnah méo mó khóe miệng, cái gì cũng không nói được, anh không nhanh không chậm đứng dậy nắm lấy tay của Phó Hà Phương đang vỗ vai anh như đúng rồi mà bẻ ra đằng sau. Phó Hà Phương ăn đau la choi choi lên.
" Nè.... Tư Danh, cậu làm cái gì vậy... trời ơi đau... đau quá. "
Hoắc Tư Danh nghiêm giọng lạnh lẽo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743859/chuong-315.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.