Sau ba ngày nằm viện, rốt cuộc Hứa Doãn Hạ cũng được xuất viện về nhà, trên đường về giọng nói Hứa Doãn Hạ vang lên không ngớt, môi Hoắc Tư Danh cũng không khỏi câu lên.
Nhìn Hứa Doãn Hạ nói cười vui vẻ trong lòng anh không khỏi vui mừng theo, nhớ lại hôm trước... Hứa Doãn Hạ khóc lên khóc xuống đòi về, nháo từ Anh cả, Anh hai đến cả bác sĩ còn bốn người Tống Thương vốn là đàn em, cấp dưới của anh vậy mà lại xem Hứa Doãn Hạ còn hơn cả anh. Anh không để ý nhưng khi nhìn vợ mình có thêm nhiều thằng đàn ông quan tâm, anh khó chịu cực.
Nháo đủ mệt thì ngủ thôi, hôm nay được về sớm... vốn là không thể đâu nhưng do cô năn nỉ anh quá nhiều nên đành chiều cô vậy.
Chân còn chưa đi được nên từ lúc lên xe đi về nhà đến lúc về nhà đều do Hoắc Tư Danh ôm không thôi, còn Hứa Doãn Hạ cũng ngoan ngoãn mà ôm chặt cổ anh, còn không quên nở một nụ cười nịnh nọt nữa là.
•••••••
Xe dừng lại khu W, Hoắc Tư Danh lại lái xe vào bãi đỗ ở đó, chính anh lại ôm cô đi một đoạn dài đến biệt thự. Đương nhiên những người khác cũng giống như anh phải đi bộ vào, nhưng là xe thì không được chạy vào, ngoài vài trường hợp đặc biệt cũng như những chiếc xe không thuộc khu W có người quen ở khu W mới vào được.
Chính là hôm nay 3 chiếc xe của đám người Cố Hoài Thiên đều phải ở ngoài. Do quá nhiều nên 8 người chỉ đành đi bộ từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743767/chuong-223.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.