Hai người lại một lần nữa môi tìm môi, lưỡi tìm lưỡi cuống quít lấy nhau mà không kể ngày hay đêm.
Hứa Doãn Hạ bị hôn đến mặt đỏ bừng ngộp thở, thì Hoắc Tư Danh mới buông môi cô ra. Hai người bốn mắt nhìn nhau tựa như rất lâu rất lâu rồi mới được nhìn.
Đối với Hứa Doãn Hạ, cô cảm thấy bản thân cô sẽ điên lên mất nếu không gặp Hoắc Tư Danh, nhìn anh thôi cô vẫn cảm thấy chưa đủ, vừa chạm vào cô lại muốn nhiều hơn. Ôm chặt lấy Hoắc Tư Danh, Hứa Doãn Hạ không nói gì nữa.,. chỉ ôm thôi... mặc dù đã tỉnh lại... nhưng cô vẫn sợ... vẫn sợ đây là một giấc mơ... một giấc mơ mà cô tự mình tưởng tượng ra trong nổi nhớ vô bờ bến kia mà thôi.
( Đọc nhanh tại medoctruyenchu.net/#/storyDetail/55601168)
Hoắc Tư Danh ôm chặt Hứa Doãn Hạ, anh cảm nhận được sự run rẩy của cô, mày khẽ nhíu chặt, từ lúc cô tỉnh lại, thái độ cô đối với anh khác hơn trước kia rất nhiều.
Trước kia, đa phần anh toàn chủ động, mặc dù cô cũng chủ động nhưng không như bây giờ... cô yêu anh nhưng anh biết tình yêu của hiện tại sau khi cô tỉnh dậy nhiều hơn vài lần trước kia. Anh không hỏi... anh biết cô đã xảy ra chuyện gì đó mà chưa nói được với anh.
Hoắc Tư Danh khẽ ôm Hứa Doãn Hạ kéo lên một chút, anh lại cúi xuống cắn mạnh vào cổ của cô... máu tươi nhanh chóng ứa ra... thay vì tạo những dấu vết đỏ đỏ tím tím để đánh dấu chủ quyền của hiện tại, Hoắc Tư Danh vẫn muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743765/chuong-221.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.