Còn thư ký Đàm nhìn đến quen mắt nên không cảm xúc gì mà đóng cửa đứng ngoài đợi tiếp. Sợ đợi lâu quá đi qua kia xử lý công việc, dạo này Hoắc Thị và Doãn Hạ Doãn Tư đều phụ thuộc trên tay anh.
Hoắc Tư Danh ngủ khoảng hai tiếng thì tỉnh dậy, tay hơi tê nhìn lại thấy Hứa Doãn Hạ đang nhắm mắt ngủ say, anh khẽ hôn trán cô cái, im lặng dậy ra khỏi phòng chuẩn bị thủ tục xuất viện cho Hứa Doãn Hạ.
Hoắc Tư Danh vừa ra khỏi phòng, Hứa Doãn Hạ hai mắt mở ra nhìn cánh cửa vừa khép, tay không tự chủ mà xoa lên trán, tim cô thì đập nhanh loạn xạ. Cô cố gắng bình tĩnh lại thầm nói " Mày phải bình tĩnh Hứa Doãn Hạ, không nên như vậy! Càng không nên dễ bị anh ta mê hoặc. " càng nghĩ cô càng không thể tin được, tuy yêu hận đang xen nhau nhưng chưa bao giờ cô muốn rời xa anh. Dù mỗi lần cãi vả cô đều muốn buông nhưng câu vừa dứt tim cô lại quằn quại đau.
Đến gần chiều, rốt cuộc Hứa Doãn Hạ cũng xuất viện.
Hứa Doãn Hạ do tâm trạng tốt nên miệng cũng giương lên độ cong mà gần tuần nay cô không cười.
Hoắc Tư Danh đi tới ôm eo Hứa Doãn Hạ, Hứa Doãn Hạ cứng người, dừng lại, Hoắc Tư Danh tay không buông nói.
" Đi thôi, bên ngoài nhiều phóng viên lắm! "
" Anh gọi họ tới sao? " Hứa Doãn Hạ mới thả lỏng, đi từ từ ra ngoài, ngẩng đầu hỏi Hoắc Tư Danh.
Hoắc Tư Danh gật đầu cái, nhìn thắng phía trước nhưng bàn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743576/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.