Dư Tổng sau khi công ty phá sản, ông bán biệt thự đi thì gom hết những thứ còn sài được về quê, mua một ngôi nhà nhỏ cạnh mộ của mẹ Dư Như Tâm sống qua cả một đời.
Còn Dư Như Tâm sao khi bán hết trang sức quần áo hiệu nhất mới nhất cô có thì đủ cô tiêu sài thời gian, cô có thai, trong lòng cô cười thầm khăng khăng đây là con của Hoắc Tư Danh, chỉ cần cô sinh cho anh ta được một đứa con thì lo gì chết đói. Cô trộm cướp đồ ăn của người khác sống qua 9 tháng tháng mang thai, đến khi cô đau bụng sinh, cô chọn bệnh viện lớn nhất nước sinh con, hơn 5 tiếng vất vả sinh con, dù cô đã đuối sức nhưng vẫn ráng gượng nhìn đứa con nhưng chưa kịp nhìn, cô đã ngất. Tỉnh lại nằm trong phòng Vip, cô đắc ý nhưng khi nhìn đến đứa con trong nôi cô trợn to hai mắt, đứa bé đen xì... Đứa bé là con của tên da đen kia, đầu cô "" Bùng" cái cô nổi điên bóp chặt cổ đứa bé. Lúc Y Tá Bác Sĩ phát hiện chạy vào đứa bé đã tắt thở.
Từ ngày hôm đó, cô bị đuổi ra khỏi bệnh viện, tiền viện phí họ cũng chả thèm nhận luôn. Nhưng cô thì đêm nào cũng nằm mơ thấy đứa bé đó quay về hỏi cô " Sao mẹ giết con... " cô cứ thế không dám ngủ, do đói quá lại thiếu ngủ, riết đầu óc cô mơ hồ lúc nhớ lúc không lúc điên điên khùng khùng lúc tỉnh táo. Mãi đến thời gian sao người ta phát hiện xác cô trôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai/743575/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.