Trong bệnh viện, tại phòng hồi sức tích cực, một lão già nằm trên giường, tay cắm ống truyền, thở oxi, chậm rãi mở ra đôi mắt đục ngầu. Lão ta khó nhọc thở, toàn thân không có một chút khí lực nào. Một người đàn ông ngồi bên cạnh giường bệnh, tướng mạo vô cùng hung ác, trên cánh tay có hình xăm con rồng. Phát hiện lão già đã tỉnh lại, hắn vô cùng mừng rỡ cầm lấy tay ông ta nói: “Bố, bố tỉnh rồi à? Bố thấy thế nào rồi?”
Lão già lờ mờ nghe thấy tiếng gọi, đưa mắt nhìn qua. Thấy đứa con trai cao lớn của mình bên cạnh, lão dùng sức túm chặt tay hắn, thều thào nói: “Bố mệt quá...
Tạ Lâm trong mắt bừng bừng lửa giận, hắn rất muốn tìm kẻ đã hại bố mình ra nông nỗi này. Siết chặt bàn tay khô gầy của lão Hoàng già, Tạ Lâm rối rít hỏi: “Bố mau nói cho con biết, thằng nào làm ra chuyện này? Con nhất định không để nó sống yên “Nó là Phạm... Anh... Kiệt.” Lão Hoàng khó khăn mở miệng, hơi thở cũng mỏng manh, gắng gượng nói được một câu: “Lâm,... trả thù cho bố
Dứt lời, lão gần như trút hơi thở cuối cùng, bàn tay già nua buông thõng xuống. Lão mắt nhắm lại, đầu nghoeo sang một bên. Tạ Lâm hét lên một tiếng đau đớn, hắn ôm lấy thân hình gầy gò của lão Hoàng khóc rống lên.
Hằn lấy tay gạt nước mắt trên mặt, đưa ánh mắt đầy căm hận nhìn về phía xa: "Phạm Anh Kiệt. Giỏi lắm. Mày dám động vào bố tạo, khiến ông ra đi mãi mãi. Tao nhất định sẽ trả thù,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai-the-than-hay-chinh-that/1682491/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.