Chiếc RollsRoyce xám bạc lăn bánh đến chỗ Đào Thu Hạnh rồi dừng lại. Cửa kính xe hạ xuống, Phạm Anh Kiệt thảo chiếc kính râm trên mặt, tay khoác lên cửa sổ xe, nhìn về phía cô hỏi: “Cô định lười biếng hả? Nhà tôi không nuôi kẻ thích ngồi chơi xơi nước.
Đào Thu Hạnh không muốn nói chuyện với hắn. Cô cúi xuống xách thùng nước, chuẩn bị bước đi thì bị hắn gọi lại: “Chậm đã. Tôi đầu có kêu cô đi xách nước." “Thế anh muốn tôi làm gì?” Đào Thu Hạnh ngờ vực hỏi. Giữa trưa nắng sai cô đi tưới cây là hắn, giờ còn bảo không. Đúng là tên điên. “Có có việc khác rồi. Tôi muốn đi trung tâm thương mại mua sắm. Đang thiếu một chân xách đồ. Cô vào nhà, thay bộ đồ bẩn thỉu trên người ra rồi đi với tôi.”
Nhìn thái độ hất hàm sai bảo đáng ghét của Phạm Anh Kiệt, Đào Thu Hạnh chỉ muốn hất luôn xô nước vào mặt hắn cho bõ ghét. Nhưng cô không dám, cố hít sâu một hơi, nín nhịn nhìn hắn nói: “Tôi biết rồi.
Hôm nay Phạm Anh Kiệt tự mình lái xe đi, không cần tài xế, cũng chẳng mang theo mấy vệ sĩ hầm hố. Từ lúc về biệt thự, đây là lần đầu Đào Thu Hạnh được đi ra ngoài. Cô ngôi trên xe, hưng phần nhìn ra ngoài đường ngắm cảnh, hoàn toàn coi ông chủ bên cạnh như không khí.
Đến trung tâm thương mại, Đào Thu Hạnh theo sau Phạm Anh Kiệt, hai mắt tò mò quan sát xung quanh. Trước đây, cô chẳng bao giờ đến những nơi như này mua sắm, cần gì thì chạy đến chợ cóc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-tong-tai-the-than-hay-chinh-that/1682490/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.