Mặc dù biết người mẫu tiên sinh là một người có dã tâm,nhưng tôi cũng không rõ lắm rốt cuộc nó là gì,nên vẫn không thể yên tâm được.
Vốn tôi nên chấm dứt quan hệ này mới phải, nhưng tôi rất thích người mẫu tiên sinh, đúng ra là tôi thích sự chủ động của anh ta,mặc dù đôi khi có hơi thái quá.Cho nên tôi sẽ tiếp tục thử người mẫu tiên sinh.
Buổi sáng lúc làm việc tình cờ thấy được cô nàng thư ký đang coi tiết mục tống nghệ * của người mẫu tiên sinh, cô nàng xem với vẻ mặt say mê, hai mắt sáng lấp lánh,căn bản không hề chú ý tới sự xuất hiện của tôi.
[ Tống nghệ: là những chương trình được chiếu trên tivi trong lĩnh vực nghệ thuật như phim ảnh, âm nhạc, thời trang… _Trong đây tác giả đề như vậy nên mình cũng không rõ là gì nữa ]
Cho nên mười phút sau, cô nàng mới thoả mãn đóng trang web lại,vừa quay đầu đã nhìn thấy tôi,sợ tới mức mặt trắng bệnh.
“Tổng… tổng… tổng…”
Tôi nhìn tấm áp phích cô nàng đặt trên bàn__________người mẫu tiên sinh khoác trên người chiếc áo sơ mi trắng, cởi ra hai nút trên cùng, lộ ra xương quai xanh khiêu gợi.
Anh ta không có thói quen hay cười lắm mà là lạnh lùng. Ánh mắt cũng vậy,không hề chứa tí cảm xúc nào,đó là sự trống rỗng cô đơn.
Nhìn một người mẫu tiên sinh xa lạ như vậy làm tôi cảm thấy không thoải mái.
“Tổng tài! Ngài đừng tịch thu áp phích của tôi được không!Huhu đây là áp phích mới nhất của Lý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-toi-co-gi-do-bat-thuong/2480139/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.