Trong một tháng này, người gửi bưu kiện cho tôi kia vẫn không có động tĩnh gì, hoạt động công ty cũng rất bình thường, ít nhiều thì cũng có vài khách hàng đã hợp tác lại cùng với công ty chúng tôi.
Chỉ là khi hỏi tại sao cuối năm ngoái lại đột ngột lại chuyển công ty hợp tác, thì tất cả khách hàng đều có vẻ lúng túng, không hẹn mà đều đưa ra đáp án không mấy rõ ràng.
Tối thiểu, thoạt nhìn xem như là gió êm sóng lặng.
“Hai ngày nữa ra ngoài chơi đi.” Sau khi cuộc hợp kết thúc, tôi kéo Hoàng Lỗi ở lại, bàn với cậu ta chuyện đi du lịch.
Hoàng Lỗi có vẻ rất kinh ngạc: “Tên cuồng công việc như cậu mà chủ động muốn đi chơi? Qui tắc tổng tài của cậu hết hạn sao?”
“Không có.” Tôi nhàm chán trả lời.
Tầm mắt Hoàng Lỗi quét từ trên xuống dưới người tôi, lập tức mập mờ cười rộ lên: ” Không phải là vì tiểu tình nhân cậu đang bao dưỡng đó chứ hả?”
Tôi không lên tiếng.
“Xong đời cậu rồi, tớ nói thật nhé, lúc trước thấy cậu cho người ta vào phòng làm việc của mình thì tớ biết tỏng là cậu gục rồi, nhưng thật là không nghĩ tới cậu lại thật lòng.” Hoàng Lỗi cười híp mắt nói: “Cũng may ba cậu không ở đây, nếu không mà như tính tình của bác ấy hả, không đánh gãy chân cậu mới là lạ.”
Tôi sẽ không nói là tháng đầu tiên khi tôi bắt đầu bao nuôi người mẫu tiên sinh thì ngày nào cũng đều mơ thấy ba
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-cua-toi-co-gi-do-bat-thuong/2480091/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.