Editor: May
Anh đứng ở cửa, mơ hồ có thể cảm giác được âm thanh cô gái trong phòng, đang cúi đầu khóc.
Hồi lâu, anh mới xoay người, đi xuống dưới lầu.
Một người đứng ở trong lương đình giữa hồ Cố Viên, yên lặng đứng một đêm, trong phòng ngủ trên lầu, ngọn đèn sáng một đêm.
Anh vẫn luôn nhìn chằm chằm cửa sổ, chưa từng lay động chút nào.
Đáy lòng anh nhịn không được, tự giễu nghĩ, anh đang chờ mong cái gì? Đã nói nặng lời như vậy, cô còn có khả năng thật sự tìm đến anh sao?
Cũng không biết rốt cuộc qua bao lâu, Từ Ngang vội vàng chạy đến, nói tìm được rồi, tìm được ở sông Hoài, được người vớt lên, nhảy sông tự sát......... Hiện tại đang cấp cứu ở trong bệnh viện, không biết có thể cứu sống hay không.........
Con ngươi Dịch Giản đột nhiên co rút chặt, nếu Chung Hân này thật sự chết đi, sợ là cô gái trên lầu kia, một đời một thế này, sẽ triệt triệt để để quyết liệt với anh đi!
“Sao lại thế này?” Anh ngừng hô hấp lại, hỏi từng chữ một.
“Là con hát rạp hát mang thai đứa nhỏ của đại thiếu gia nhà họ Trác, lão thái thái nhà họ Trác nói muốn thu cô ta vào cửa, không thể để cho cốt nhục nhà họ Trác lưu lạc bên ngoài, đại thiếu phu nhân nhà họ Trác không có phản bác, biểu hiện vẫn đều rất im lặng, chỉ là ở hôm nay khi muốn rời đi, đột nhiên ôm đứa nhỏ, ngây người hơn nửa ngày, còn tinh tế dặn rất nhiều chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118401/chuong-945.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.