Editor: May
Thời gian như nước, vội vàng trôi qua, kinh ngạc thoáng nhìn, khắc cốt ghi tâm, nhất kiến chung tình, bao phủ nhẹ nhàng bâng quơ của bao nhiêu năm tháng?
Là anh......... Toàn bộ đều là anh, biến nháy mắt thành vì vĩnh viễn, miêu tả tương lai thành ngày trước, điêu khắc thời gian năm tháng nhẹ nhàng bâng quơ trôi qua, trở thành một hồi xinh đẹp sáng lạn khó quên.
Chung Tình không biết miêu tả cảm thụ đáy lòng giờ khắc này của mình như thế nào, cô chỉ là vẫn cảm thấy hạnh phúc như cũ, cô vươn tay, ôm vòng eo của anh, đặt đầu nho nhỏ ở trước ngực của anh, nói: “Có anh......... Thật tốt.........”
Thật sự......... Năm tháng luôn tàn nhẫn hơn tốt đẹp.
Sự thật tàn khốc luôn cho quá nhiều ảo tưởng tinh mỹ.
Nhưng, cực khổ đó, vào giờ này khắc này, đối với cô mà nói, cũng không còn là một cơn ác mộng, bởi vì, cô có anh.
Cho dù mất đi tất cả......... Hiện tại quay đầu, may mà, có anh ở đây.
Dịch Giản nở nụ cười, anh ôm lấy cô, giống như thực giống như giả hỏi: “Sao có anh lại thật tốt?”
Mặt Chung Tình đỏ thành một mảnh, cô không hề trả lời, ngược lại ngẩng đầu, hôn cánh môi của anh, chậm rãi nói: “Em biết, anh hiểu được.”
Cô biết, đáy lòng anh tất nhiên hiểu được, cô nói cái kia, có anh thật tốt, rốt cuộc ẩn dấu hàm nghĩa gì.
Bởi vì, cô nghĩ, trên thế giới này, không ai, càng hiểu cô hơn anh.........
Đáy mắt Dịch Giản, thoáng hiện lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118267/chuong-878.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.