Editor: May
Trong đầu của cô, vẫn là trạng thái mơ mơ hồ ôồ, đối với chuyện cũ này, cô xác thực không nhớ rõ lắm.........
Nhưng mà, hiện tại từ anh kể ra với cô từng chút như vậy, không biết vì sao, lại làm cho đáy lòng của cô, trong nháy mắt, có một chút cảm giác, tin......... thiên trường địa cửu, dài đằng đẵng.
“Kế tiếp, cũng là không nói gì nữa, chúng ta còn nói, em nói, nếu anh ngất đi, vậy liền có thể thật sự đã chết, cho nên, không chịu để cho anh ngủ, chúng ta liền vẫn đều đang nói chuyện, nói rất nhiều, rất nhiều, đến hiện tại, anh lại nhớ không rõ ràng lắm.........”
Dịch Giản cố gắng suy nghĩ một lúc, thật là nhớ không rõ ràng lắm, một đêm kia nói rất nhiều lời, chỉ là những thứ này khiến cho anh có ấn tượng rất khắc sâu.
Chung Tình không có hé răng, rúc vào trong lòng anh, đáy lòng an bình một trận, hóa ra, bọn họ cũng là nhận thức như vậy.
Đêm hôm đó, là bắt đầu cuộc đời của anh.
Nhưng cố tình chỉ là đoạn nhạc đệm bị cô xem nhẹ bỏ qua trong trí nhớ của cô.
Chỉ là thế giới này, thật sự kỳ diệu.
Nếu anh cũng coi như là nhạc đệm, cười một tiếng cho qua, sợ là hiện tại, Dịch Giản và Chung Tình, nhất định sẽ không có duyên phận như vậy.
Thời gian, duyên phận, có lẽ chỉ có một lần.
Chợt lóe qua.
Xem bạn có biết bắt được hay không.
Giống như là, một gặp gỡ bất ngờ vô tâm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118265/chuong-877.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.