Trong đó có một tiểu nha hoàn có lá gan khá lớn, hướng về ngoài cửa sổ chậm rãi nhìn qua......... Vừa lúc có một trận gió đêm thổi tới, sợ tới mức bọn họ tất cả đều run run, kêu lên thất thanh.
Nha hoàn có lá gan lớn kia, lúc này lại tăng them can đảm, đi xem.
Sau đó, chớp chớp mắt, nói:“Ngoài cửa sổ có cái gì?”
“Có ma a......... Ma tiểu thiếu gia.........” Tiểu Vân run run hô lên, Hà An Viện cũng một câu không nói nên lời, biểu tình thật ra có chút dại đi.
“Không có a......... Vì cái gì tôi cái gì cũng đều không thấy a?”
“Sao có thể như vậy được? Rõ ràng chính là có.........”
“Nhưng mà tôi thực sự cái gì cũng không thấy, không tin các cô xem, cái gì cũng không có, có phải hay không các cô bị hoa mắt rồi.........”
Có nha hoàn nghe nói vậy, chịu chết, nhìn qua, sau đó nói:“Thật sự cái gì cũng không có a.........”
Hà An Viện cùng Tiểu Vân liếc mắt nhfin nhau một cái, sau đó, Hà An Viện cùng Tiểu Vân mới đặc biệt khẩn trương, thong thả quay đầu nhìn.
Bọn họ đều là nín thở.
Chuyển hướng về phía ngoài cửa sổ, đều là nhắm chặt mắt lại.
Mất khí lực rất lớn, mới mở to mắt, nhìn về phía ngoài cửa sổ, lại phát hiện, bên ngoài chỉ là một mảnh tối đen của trời đêm, xa xa bắt gặp vài ngọn đèn, cái gì cũng không có.
Nét mặt Hà An Viện lập tức cứng ngắc...... Mới vừa rồi rõ ràng là có..... Như thế nào trong nháy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118216/chuong-852.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.