Anh so với ai khác đều hiểu rõ, nếu cô biết, chị Hai mình, không cần mình nữa, cô rốt cuộc sẽ có bao nhiêu khổ sở....... Anh không nỡ để cô khổ sở như thế, nên một đời một kiếp khống biết gì là tốt nhất......
Anh nghiêng đầu, nhìn Trác gia, chậm rãi ở trong tầm mắt càng lúc càng xa, càng lúc càng mờ nhạt, vẻ mặt, nhịn không được phiêu có chút xa.........
Giống như trận bi kịch đau thương kia, với anh và Chung Tình không quan hệ gì.
Kỳ thật cẩn thận nhớ tới, việc này, có thể trách ai?
Nếu là nói anh liên lụy Trác Nhiên, nhưng làm sao Trác Nhiên lại không làm liên lụy đến anh?
Có lẽ, đây là vận mệnh, thiên ti vạn lũ, cuối cùng, toàn bộ mọi việc, vẫn là cần chân tướng rõ ràng, chính là không biết, trên thế giới này, rốt cuộc có bí mật nào hay không, chân chân chính chính có thể ẩn giấu thật lâu, thật lâu.........
Trong lòng anh, đối với cô, vẫn còn cất giấu một bí mật......... Chỉ là có một ngày, nếu cô biết được bí mật kia, không biết bộ dạng sẽ như thế nào.........
Có lẽ, đôi khi, cũng cần phải, mang theo cô, đi nhìn một cái.........
Em biết không?
Chung Tình, anh cũng là vì em, chuẩn bị, lễ vật tốt nhất.........
Nếu sự việc của Chung Hân cùng Trác Nhiên lúc này đây, chúng ta có thể bình an vượt qua, sau khi gió êm sóng lặng, như vậy anh liền mang em đi xem phần lễ vật mà anh đích thân chuẩn bị......... Em nhất định là rất thích thú.........
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3118203/chuong-846.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.