Ánh mắt phức tạp như vậy, chợt lóe lên ở trong mắt hắn, biến ảo một cách nhanh chóng.
Cô cảm thấy hình như mình đã nhìn lầm rồi.
Chung Tình nháy mắt một cái, cô nhẹ nhàng mím môi, đưa tay ra, muốn chạm vào hắn, lại phát hiện hắn đã khôi phục vẻ bình tĩnh và bình thản.
Sắc mặt của hắn cũng không khá lắm, nhưng ánh mắt vẫn luôn nhìn cô.
Cô theo bản năng nói lên những lời đó, điều đó đã tiết lộ tâm tư của cô.
Trong lòng cô, hắn mãi mãi cũng không thể sánh bằng với cái tên Trác Nhiên kia.
Hắn cảm thấy rất khó chịu, cũng không biết vì sao hắn lại đột nhiên bật cười, nụ cười có chút cay đắng, có chút bất đắc dĩ, nhưng lại nhẹ nhàng giống như nụ cười duyên của con gái.
Hắn chăm chú nhìn cô, ánh mắt hiện lên một chút sự bướng bỉnh.
Trong phòng rất yên tĩnh, hắn lẳng lặng lắng nghe tiếng tim đập của hai người, hắn phát hiện, hóa ra tim của hai người bọn họ không đập cùng một nhịp.
Hắn nằm ở rất gần cô, đến mức có thể ngửi thấy mùi hương bạc hà ở trên người cô, đó là mùi hương của cô, cũng mùi hương mà hắn thích nhất.
Nhẹ nhàng khoan khoái, không làm cho hô hấp của hắn ngột ngạt.
Giống như sau cơn mưa trời lại sáng
Hắn không nói gì.
Không hề nói một câu nào.
Chung Tình ý thức được mình đã nói sai, thật ra cô không có ý đó, cô không có ý muốn so sánh hắn với Trác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3117727/chuong-607.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.