Hắn cũng híp mắt, hưởng thụ...... dư vị còn động lại, đưa tay ra ôm eo cô, ôm thật chặt, cô cảm giác được lực đạo của hắn, nổi tính trẻ con ngẩng đầu lên, học dáng vẻ của hắn, cắn lỗ tai hắn, mở miệng nói.
"Thiếu Tướng sau này không được như vậy, biết chưa?"
Giọng nói của cô mềm nhũn, vừa nãy bị hắn dằn vặt nên toàn thân đã không còn khí lực, chỉ có thể dùng một ít khí lực còn sót lại để nói chuyện.
Cơ thể Dịch Giản không tự chủ kéo căng một chút, nghiêng đầu nhìn vào mắt cô, không cẩn thận đụng vào môi cô.
Cô e lệ đỏ mặt, vươn đầu lưỡi ra liếm môi mình, đầu lưỡi không cẩn thận đụng vào môi hắn, hắn không nhịn được nuốt nước bọt một cái, trong lòng nghĩ người phụ nữ này sinh ra là để khắc hắn!
Hắn không nhịn được nghe theo lời cô, gật đầu, sau đó sợ cô không nghe thấy, ở trong đêm khuya tĩnh mịch nói to lên:
"Được."
Hắn luôn chiều theo ý muốn của cô, nhưng nếu như cô không thích dáng vẻ ấy của hắn, thì sau này hắn sẽ không như vậy nữa.
Những gì tốt đẹp nhất hắn đều sẽ đưa cho cô, hắn yêu cô còn không đủ, nên sao có khả năng làm cho cô không vui đây?
Vì thế, cho dù cô hiểu lầm hắn, cũng không sao, mỗi lần Trác Nhiên thể hiện sự quan tâm đến cô, chắc chắn hắn sẽ ăn giấm chua, nhưng hắn sẽ không nói.
Nói ra cũng chỉ làm cho cô ngột ngạt.
Dịch Giản nâng mí mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3117725/chuong-606.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.