Mà bản thân anh không phải là người cô yêu, anh lại có tư cách đi ghen? Đi nổi giận? Đi tức giận sao?
Anh vẫn cho là, thật ra mình rất bình tĩnh, rất lý trí.
Nhưng, đây đã là nhiều lần, mỗi một lần, anh đều thiếu chút nữa mất khống chế.
Buổi chiều ở trong nhà Bạc Địch, anh thấy cô và Tần Diệp như vậy, anh cũng như thế này, cũng may anh nhịn được.
Hiện tại, anh lại như thế.
Chẳng qua, cũng không ai biết, một người ghen, một người phát điên, một người ghen tỵ, lại phải liều mạng che giấu, rốt cuộc phải thống khổ đến dường nào!
Anh thật sự phải rất cố gắng, rất cố gắng, không để cho mình tức giận, không để cho mình làm cô tổn thương.
Nhưng...... Có lúc, những thứ đó, một khi bộc phát, căn bản, không cách nào khiến anh có thể tỉnh táo.
Dịch Gỉản quay đầu, hít sâu, chậm rãi buông tay khỏi cổ Chung Tình, giọng anh như đang cố nén, hệt như đang muốn cố không để mình phải tức giận.
"Thật xin lỗi...... anh mất khống chế."
Anh nói xin lỗi rồi.
Anh nhường đường rồi.
Từ nhỏ đến lớn, anh đều ưu tú và cao ngạo, không vì bất cứ chuyện gì mà lo âu, không vì bất cứ kẻ nào mà thỏa hiệp, nhưng vào giờ phút này, anh lại lại một lần nữa bỏ qua những tư cách cao quý, nói xin lỗi cô.
Chung Tình không lên tiếng, cô thật sự không biết, vì sao Dịch Gỉản lại tức giận.
"Tại sao phải như vậy?" Nước mắt của cô rơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3117713/chuong-600.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.