Cô chậm rãi xoay người, nhìn ánh mắt Dịch Giản, đầu tiên là khiếp sợ, sau đó biến thành rung động.
Cô nghĩ, cô có chuyện gì có thể che giấu anh đây?
Mắt của cô từ từ tích đọng đầy sương mù.
Trong đôi mắt sâu không thấy đáy của Dịch Giản hoàn toàn yên tĩnh, yên lặng nhìn chăm chú vào cô, tất cả đều là bóng dáng của cô.
"Thích không?"
Anh lại hỏi một lần, giọng anh rất dễ nghe nghe, khiến lòng cô vừa áy náy vừa cảm động.
Cô không thể kìm nén, một giọt lệ, chậm rãi rơi xuống.
Rơi vào trên tay của cô.
Vừa khóc một chút, lại như muốn trút hết nước mắt của trăm ngàn năm trước, từng giọt từng giọt, rơi xuống không ngừng.
Anh vươn tay, chậm rãi lau đi, dùng đầu lưỡi liếm đi, nhẹ nhàng nói: "Sinh nhật vui vẻ......"
Cô chỉ cảm thấy, trong nháy mắt, toàn bộ thế giới cũng diễn biến thành hư vô, chỉ có người đàn ông trước mặt này là thật sự tồn tại, trong đầu của cô, không biết là vì sao, chỉ còn một hình ảnh, tất cả trước mắt đều mơ hồ.
"Sinh nhật vui vẻ!"
Là đôi môi của anh, là dung nhan anh tuấn của anh!
Cô cảm thấy, tim của mình, trong khoảnh khắc đó, rung chuyển không ngừng.
Dường như cho dù có là vách tường cứng rắn đến đâu cũng đều phải sụp đổ trong nháy mắt vậy.
Cô vừa cười vừa khóc.
Biểu cảm khiến người thương tiếc như thế.
Cô hít sâu một hơi, lao vào trong ngực của anh, vươn tay,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3117290/chuong-386.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.