Người tới chính là Bạc Địch.
Anh ta cười cười đầy tà khí, vươn tay, vỗ vỗ bả vai Dịch Giản, vội vàng giải thích nói: "Giản, không phải cố ý..... chính là Nghê Y cô ấy làm loạn, vừa muốn chạy trốn, tôi tìm cô ấy về, rồi mới tới đây... Thật không ngờ, cậu đã tới rồi... Ha ha... Ha ha..."
Bạc Địch cười gượng, anh biết lúc này Dịch Giản quả thật rất rất tức giận.
Từ một tiếng trước, anh ta đã gọi cho anh, bảo anh tới bệnh viện đưa Chung Tình đi.
Nhưng mà, không có biện pháp, cô bé con Nghê Y anh nuôi lại không ăn không uống, thậm chí còn muốn nhảy cửa sổ chạy trốn, anh chỉ có thể lăn lộn với cô, đè cô trên giường, làm tới toàn thân mềm nhũn, không cách nào nhúc nhích, lúc này mới vội vội vàng vàng chạy tới đây.
"Cậu câm miệng cho tôi!" Ánh mắt Dịch Giản tối sầm lại, là anh tính sai, mới cho người gọi điện cho anh ta, không biết từ đâu mà bắt được một cô gái, đã ăn sạch rồi, còn không làm gì được, càng ngày càng trở nên không đáng tin, nhiều người như vậy, sao anh lại đi gọi điện cho tên này, thật sự là ý thức không chuẩn!
Một giây sau, Dịch Giản tóm lấy bác sĩ trẻ tuổi sau lưng Bạc Địch sau lưng Bạc Địch, tiến vào trong phòng bệnh, giọng nói thoáng lộ vẻ uy hiếp, là nói với Bạc Địch: "Đợi lát nữa, sẽ tính sổ với cậu!"
Sau đó, ầm một tiếng đóng cửa lại.
Để tất cả những người liên can ở lại ngoài cửa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3117195/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.