Bạc Địch chạy tới bên cạnh cô, cúi đầu, tỉ mỉ quan sát ánh mắt Chung Tình, sau đó nhìn lướt qua Dịch Giản đang thản nhiên ngồi ở chỗ đó, lại nhìn cô gái đang đứng im kia, anh cố ý ghé môi sát lại bên tai Chung Tình, nói từng chữ một.
"Chẳng qua...... Tôi chơi bài, cũng không chơi không, nếu chúng ta đã chơi...... Nếu như tôi thắng, cô đồng ý làm một chuyện cho tôi, nếu như cô thua, tôi cũng đồng ý với cô một điều kiện, thế nào?"
Dịch Giản nghe lời như vậy, quay đầu, nhìn về phía Chung Tình, anh muốn cản cô, nhưng lại phát hiện trong mắt cô loé lên chút khát vọng.
Có thể là mới vừa học được mạt chược, chơi rất hăng hái nên hiện tại vẫn còn chút cảm giác mới mẻ.
Dịch Giản nuốt hết lời lại vào bụng, quyết định để mặc cô chơi.
Anh thích thứ ánh sáng trong mắt cô lúc nãy.
Lời Bạc Địch rất nhỏ, Chung Tình xoay đầu, lại thấy trong mắt người đàn ông kia có một thứ ánh sáng rất kiên định, hệt như chắc chắn cô sẽ thua vậy.
Cô hơi suy nghĩ, chơi thì chơi, cũng không chết người, hơn nữa, cô cảm thấy này mạt chược này rất vui, cho nên liền gật đầu, nhẹ nhàng nói một câu: "Được!"
Ai ngờ, lúc này cô đã trêu phải một đối thủ rất đáng sợ.
Có lẽ là nghé mới sinh không sợ độc, trong không khí vô cùng vui vẻ, cô và anh ta bắt đầu so tài.
Dịch Giản nhắm mắt lại, lười biếng ngồi ở chỗ đó, không cần nhìn cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3116986/chuong-232.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.