Chung Tình từ nhỏ đến lớn đều ở nơi yên tĩnh, có bao giờ tham gia mấy buổi họp mặt như vậy, chỉ cảm thấy nam nữ tụ ở chung một chỗ, loạn lạc như thế, còn ra thể thống gì.
Dịch Giản vô cùng buồn bực, ngồi ở chỗ đó, không nói một lời, thậm chí còn bắt đầu nhắm mắt lại dưỡng thần.
Mà Bạc Địch, không biết đã nói gì với cô gái vừa đi xuống từ trên lầu, vẻ mặt hai người cũng không hề dễ coi.
Những người bạn của Dịch Giản cũng dần nhiệt tình hơn, thấy Chung Tình ở một mình rất nhàm chán, liền có một bạn học nữ chạy tới, lôi kéo cô cùng lại nói chuyện.
Nếu nói thịnh tình không thể chối từ, Chung Tình tránh không khỏi, chỉ có thể đi chơi với bọn họ.
Chung Tình biết bọn họ chơi cái gì, mạt chược.
Cô rất thông minh, nhìn những người đó chơi hai lượt, cô đã học được.
Liền có người nhường chỗ, để cho cô chơi.
Chung Tình cũng muốn thử, cô chưa bao giờ tiếp xúc với nhiều người như vậy, từ lúc bắt đầu có một chút bối rối, cho tới bây giờ tự nhiên hào phóng.
Cô mỉm cười ngồi xuống, sờ bài, đánh bài, cũng không biết là vận khí tốt hay là do chơi hay, chơi ba ván, cô thắng cả ba.
"Còn nói không biết chơi, cô ấy đánh bại tôi hết rồi."
"Nói cũng phải, người Dịch Giản lại là một người vô dụng à?"
"Thật là chân nhân bất lộ tướng..."
"Nói không chừng cô ấy còn có thể đánh bại danh hiệu Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3116984/chuong-231.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.