Cô lại lựa chọn cách nguy hiểm như thế để tránh khỏi đại phu nhân và Hà An Viện sao?
Cô có biết, nếu cô không cẩn thận, nếu té xuống, thì anh phải làm sao bây giờ?
Dịch Giản cảm thấy lòng mình như đang run lên, đó là cảm giác sợ hãi, vô hình dung, đã bò từ lòng bàn chân, dọc theo chân đến lưng anh, lan tràn đến nơi sâu thẳm nhất trong đầu anh.
Chung Tình gật đầu, tất nhiên cô sợ, cô rất nhát gan, tất nhiên là rất sợ.
Thấy cô gật đầu, ánh mắt của Dịch Giản càng trở nên nguội lạnh hơn, ngón tay của anh, dần buông lỏng ra.
Thân thể của cô, dần rơi xuống dưới.
Chung Tình có cảm giác hô hấp của mình như dừng lại, cô hét lên một tiếng, đưa tay phải ra bắt lấy tay anh.
Anh thật sự muốn giết cô sao?
Chung Tình nhắm chặt hai mắt lại, nhưng cô có cảm giác nước mắt đang chảy ra ngoài.
Cô không thích khóc!
Nhưng đây là lần thứ hai cô khóc trước mặt anh!
Cô đối mặt với tuyệt vọng, siết chặt lấy tay anh, hệt như muốn kéo đứt nó vậy.
Mấy ngón tay trắng noãn nhỏ bé của cô vì dùng sức mà đã dần chuyển thành màu tím.
Cô không nói một lời nào, chỉ im lặng khóc nấc lên.
Thì ra, khi sắp chết, lại đáng sợ như thế...
Cũng chưa phải chưa từng tới gần cái chết, nhưng chưa có lần nào khiến cô sợ hãi như hiện tại.
Cô rất ghét sợ hãi này, cực kỳ ghét cảm giác như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3116907/chuong-190.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.