Cô ta lúng túng cười một tiếng: "Cái túi nhìn rất đẹp, vì vậy, không nhịn được mà muốn xem một chút."
Dịch Giản không nói gì, vươn tay, lấy túi hương cầm trong tay, cúi đầu, nhìn chằm chằm vào nó đến trầm mặc.
Hà An Viện biết ý của anh, cười nhẹ: "Thiếu tướng, em đi đây..."
Sau đó, xoay người rời đi.
Cô ta đi hai bước, chuyển mắt nhìn sang, lại thấy vẻ mặt bình tĩnh không gợn sóng của Dịch Giản, mang theo chút tâm tình phức tạp mà nhìn túi hương đó.
Từ đầu tới cuối vẫn không hề ngẩng đầu liếc nhìn cô ta.
Lòng của cô ta, lập tức, trầm xuống...
Hà An Viện đi rất xa, mới nhỏ giọng hỏi Tiểu Vân bên cạnh mình: "Mấy ngày nay có ai tới tặng đồ cho thiếu tướng không?"
"Không có... Tiểu thư, hình như năm ngày trước thiếu tướng có chuyện trong quân nên đi ra ngoài, hôm nay mới trở về nên không thể có chuyện có người đến tặng đồ được."
"Ra ngoài sao? Chẳng lẽ, cô gái kia... ở bên ngoài sao?"
Hà An Viện lẩm bẩm một chút, vẻ mặt cũng trở nên âm độc hơn.
Cô ta phải nghĩ cách tìm cho ra người kia.
Nhìn vẻ mặt của thiếu tướng, quý trọng vật kia như thế... Nói như vậy thì chắc chắc là do cô gái mà anh thích đưa.
Cô ta vẫn luôn đề phòng trong nhà họ Dịch, lại quên nhất phần lớn thời gian thiếu tướng vẫn không hề ở nhà họ Dịch...
........................
Trác Nhiên cũng không rời đi ngay lập tức, chuyện đầu tiên là tới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3116800/chuong-138.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.