"Ưm......"
Lời cô chưa nói xong, đôi môi đã bị anh chặn lấy.
Nụ hôn của anh, mang theo sức lôi cuốn kì lạ, hôn ncoo đến toàn thân bay bổng.
Thừa dịp tinh thần của cô còn ở trên trời, mới đi hết vào cô.
Chờ tới khi cô phục hồi tinh thần lại, hết thảy đều đã muộn.
Chung Tình bị Dịch Giản làm cho thần hồn điên đảo, cảm thấy mình không còn là mình nữa rồi.
Cô ấp úng cất giọng cầu xin tha thứ: "Thiếu tướng... Tôi.... Muốn chết..."
Dịch Giản nghe cô nói như vậy, cơ thể thoáng dừng lại.
Sẽ chết sao?
Hẳn không đâu... Có ta ở đây, sao em có thể chết được?
Ánh mắt anh như đang che giấu điều gì, nhìn dưới thân cô một mảnh hỗn độn, lại cảm thấy toàn thân hưng phấn không cách nào khống chế, động tác càng ngày càng điên cuồng hơn.
Anh cứ như vậy tới tới lui lui một trận, tới lúc cuối cùng mới hung hăng mạnh mẽ bắn vào cô, kết thúc.
Cô thở hổn hển, đáy lòng lại hơi ổn định lại.
Ngầm cầu nguyện, hi vọng, sẽ có một đứa bé.
Cô bây giờ đã hết hơi hết sức, toàn thân cực kỳ khó chịu, nằm ở trên giường mềm, thần chí không rõ.
Dịch Giản không rời đi, tựa như còn chưa đủ, nghỉ ngơi một lúc, lại thức tỉnh, quấn lấy cô, tiếp tục lăn qua lăn lại một phen.
Chung Tình sợ anh còn muốn thêm lần thứ ba, nếu anh thật làm thêm lần nữa, chắc chắn cô sẽ không chịu nổi, đi không được mất thôi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-thieu-tuong-bao-boi-dung-chay/3116767/chuong-119.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.