Đêm tối.
Bên tai tràn ngập tiếng nhạc rock dữ dội, ca khúc tiếng anh xa lạ lười biếng kéo dài, giống như tiếng thì thầm nỉ nón giữa đôi tình nhân. Sầm Hoan lại không rảnh thưởng thức, ánh mắt lo lắng xuyên qua ánh đèn rực rỡ mập mờ.
Mà bóng người trước mắt đong đưa, nhưng không có một mình bóng dánh quen thuộc kia.
Tại sao có thể như vậy? Vừa nãy còn đang ở bên cạnh cô, mà cô chỉ đi toilet, cuối cùng lúc trở ra, chú nhỏ tựa như đã bốc hơi khỏi thế giới, dường như biết mất không chút dấu vết.
Cô mờ mịt đứng ở trong đám người, trong lòng bỗng nhiên nảy sinh một cỗ khó chịu vì bị vứt bỏ.
Buổi trưa khi anh đột nhiên dùng giọng nói ấm áp nói buổi tối sẽ đưa cô đi chơi, lúc ấy đã cảm thấy sự thay đổi của anh rất lạ lùng.
Quả nhiên, anh thực sự ném cô một mình ở Mị Sắc, bản thân lại không biết đường đi.
"Cô Sầm sao? Trong lúc không chú ý, một giọng nam bỗng nhiên vang lên."
Cô theo tiếng gọi mà quay đầu lại, thấy là bồi bàn của Mị Sắc.
"Anh Hoắc bảo tôi chuyển lời lại cho ngài đêm nay anh ấy không quay lại nữa, để ngài về nhà sớm một chút."
Không quay lại sao? Cô hơi ngớ ra, hỏi: "Cậu ấy đi đâu vậy?"
Đối phương có chút chần chờ, nhưng vẫn nói: "Anh Hoắc thuê phòng ở trên lầu."
"Phòng số bao nhiêu?"
"Thật xin lỗi, điều này tôi không thể tiết lộ. Đây là quy tắc của câu lạc bộ."
"Cậu ấy là cậu nhỏ của tôi, tôi không phải muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-cau-toi/364855/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.