Giữa trưa khi mặt trời nhô lên cao chói gay gắt, người đi dọc đường đều ào ào chạy trốn.
Một chiếc xe taxi dừng ở trước tòa cao ốc trụ sở chính Hoắc thị.
Sầm Hoan từ trên xe bước xuống, trong tay cầm theo bữa trưa mà cô đã chạy mấy con phố để mua cho Hoắc Đình Đông.
Chị gái nhỏ trước quầy lễ tan đã rất quen thuộc với cô chủ nhà họ Hoắc này, nhìn thấy cô khuôn mặt đều tươi cười mà đón chào. Mà trong lòng Sầm Hoan lại lo lắng không yên, ngay cả dáng vẻ tươi cười cũng không tự nhiên.
Cô lo lắng cậu nhỏ thấy cô vẫn sẽ lạnh lùng nghiêm mặt, thậm chí sẽ từ chối ăn cơm trưa mà cô mua tới.
Đi ra thang máy, chần chừ vài chục giây ở cửa phòng giám đốc, cuối cùng gõ vang cánh cửa đang đóng chặt kia.
"Vào đi." Giọng nói trầm thấp hữu lực xuyên qua cánh cửa rơi vào tai, cô khẩn trương đến mức trong ngực hốt hoảng, có suy nghĩ muốn xoay người bỏ chạy, nhưng cặp chân kia lại giống như bén rễ, bàn tay chạm vào cửa cũng không thể khống chế được mà xoay tròn.
Nghe thấy tiếng mở cửa, cũng không đợi người tới mở miệng, suy nghĩ Hoắc Đình Đông vừa chuyển, đã đoán được người đến là ai.
Giả vờ không biết gì, anh cũng không ngẩng đầu lên, ánh mắt từ đầu đến cuối vẫn nhìn chằm chằm tài liệu trên mặt bàn.
Hôm nay cả người anh đều màu đen, áo sơ mi đen quần tây đen, ngay cả cà vạt cũng là nền trắng vân đen, cả người đẹp trai tuấn tú không nói nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-bi-mat-cua-cau-toi/364854/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.