Lăng Vũ đang chuẩn bị ngủ thì điện thoại lại reo lên. Nhìn dãy số gọi đến, anh khẽ nhíu mày. Giờ này... Cô ấy gọi cho anh làm gì? Không phải là đã...
Nghĩ đến đó, anh vội vàng nhấc máy. Sau khi nghe rõ tình hình bên kia, anh liền vội vã trả lời.
"Được! Tôi tới ngay, cô cẩn thận một chút."
Chu Yến Oanh từ phòng tắm bước ra, nghe anh nói câu đó thì liền hỏi
"Ai gọi vậy anh?"
"Là Mộc Uyển."
"Mộc Uyển? Cô ấy... xảy ra chuyện gì rồi sao?"
"Ừm... Anh phải tới đó một chuyến."
"Em đi với anh."
"Không được! Anh không muốn em gặp nguy hiểm."
Chu Yến Oanh cúi đầu im lặng. Trong lòng cô dâng lên một cảm giác khó chịu vô cùng. Hai cánh tay mềm mại đưa ra ôm chầm lấy người trước mặt, cô nhắm, cố gắng ghi nhớ hết những thứ thuộc về anh.
Bàn tay anh đưa ra khẽ vỗ về cô, tự trong lòng anh biết rõ, thời khắc hai người đối đầu với nhau sắp đến rồi. Nhưng tận sâu bên trong, anh vẫn hy vọng tất cả chỉ là do anh tự mình suy nghĩ, chỉ là suy nghĩ viển vông mà thôi.
"Lăng Vũ..."
"Hửm?"
"Em yêu anh."
Môi mỏng khẽ cười, chỉ là nụ cười của anh sao lại xót xa quá vậy. Siết chặt cô trong lòng, anh nhỏ giọng nói.
"Anh cũng yêu em. Ngoan! Ở nhà đợi anh."
Chu Yến Oanh khẽ gật đầu,, cô buông anh ra. Khoảnh khắc hai người buông nhau ra, tự dưng lại có chút đau lòng. Nhìn theo bóng lưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/tinh-nhan-be-nho-cua-mo-thieu/3101976/chuong-87.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.